Sen nở hoa

0
203
Có những điều mầu nhiệm mà ta khó biết trước được. Có những điều lạ kỳ ta chỉ có thể thốt lên: “Lạ quá ha?” khi chứng kiến. Có những điều ta thấy thú vị khi chiêm nghiệm về nó. Cuộc sống có những điều mầu nhiệm, lạ kỳ và thú vị như thế để ta thấy tươi đẹp, hạnh phúc biết nhường nào…
Ao sen của thầy là một ví dụ! Tôi nhớ, trước tết nguyên đán Canh Dần, cả hồ sen lác đác vài chiếc lá. Mà là… lá úa, màu nâu chứ không phải màu xanh! Nhiều người buộc miệng: “Chắc là thả sen… cho vui chứ hồ này, nước này, đất này làm sao sen sống được?”. Trước những lời nhận xét… chân thành này, thầy chỉ cười cười: “Ừ, đất ở đây phèn nhiều lắm. Thì cứ… thả cho vui!”…
Thế rồi xuân đến. Lá sen không úa nữa mà bắt đầu xanh. Nhưng cũng chỉ mới có mấy lá trên mặt hồ nước thắm mùi bùn! Rồi qua tết, những ngày chuẩn bị khánh thành tượng Phật nhập Niết bàn – bức tượng hoàng tráng, dài nhất Việt Nam được ghi sách kỷ lục cho đến thời điểm này. Hồ sen vẫn như ẩn mình, như khiêm nhường tôn lên vẻ hoàn mỹ cho bức tượng. Mọi người tất bật chuẩn bị và hình như ao sen bị…bỏ quên! Nhưng rồi thật bất ngờ, một sớm mai sen tự vươn mình lên và… tự nở hoa! Không cần ai chú ý. Không cần ai chăm sóc. Sen âm thầm, lặng lẽ, bám bùn đất, lá ken dày cả mặt hồ. Từng nụ hoa vươn lên mặt nước. Từng cánh hoa phớt hồng nở bung và tỏa ngát hương. Trước một hồ sen đẹp, ai cũng trầm trồ ngạc nhiên: “Lạ quá ha?”. Vui nhất có lẽ vẫn là những người trước đây từng “lo” cho sen không sống được. Trong niềm vui dường như có chút “ân hận” mình đã không tin sen sẽ sống, sẽ nở, sẽ tỏa hương dâng đời…
Thú vị trước một điều kỳ lạ là sen đồng loạt nở vào đúng ngày Rằm tháng 2 – ngày khánh thành tượng Phật. Không giải thích được nên cứ cho là điều mầu nhiệm của cuộc sống vậy!
Và hình như, sen nở rộ vào giữa mùa hạ. Bây giờ mới giữa mùa xuân…
DIỆU TỊNH